TUỲ DUYÊN,..
Sống trên đời đừng quá thương quá nhớ!,..
Để tâm tư không phải quá ưu phiền,..
Buông mọi điều mặc nó tự an nhiên,..
Người đến đi cứ tuỳ duyên đón nhận,..
Mặc thế gian xoay vần bao sân hận,..
Chẳng bận tâm mọi thứ giữa vòng đời,..
Lá hết mùa tàn úa tự rụng rơi,..
Đừng để tâm quá ngậm ngùi đau xót!,..
Ở trên đời chuyện vui buồn bất chợt,..
Nay rạng ngời như ánh nắng ban mai,..
Ai biết đâu giông tố sau đêm dài,..
Đời là thế chẳng quá sai quá đúng!,..
Cứ chân thành sợ gì không đứng vững,..
Sống bao dung với hết thảy mọi điều,..
Gieo hạt mầm nhân thế là thương yêu,..
Sẽ an nhiên trong từng giây từng phút,..
Ta hết lòng thì sợ chi hẫng hụt,..
Quả ngọt lành do mỗi người bón chăm,..
Sống trên đời trao lương thiện từ tâm,..
Thì tự khắc lòng ta luôn an tĩnh,..
Nếu mai sau về phương trời vô định,..
Cũng mỉm cười với cát bụi thiên thu,....