Hạnh phúc - Gia đình

VNPodcast

Những câu chuyện, tâm sự của thính giả về cuộc sống hôn nhân, các mối quan hệ giữa các thành viên trong cuộc sống gia đình. Các tình huống xảy ra trong cuộc sống mà mỗi chúng ta đều có thể phải trải qua. Xin mời các bạn cùng lắng nghe và tham gia cùng những câu chuyện có thật của chúng tôi. Trân trọng. https://www.podbean.com/podcast-detail/pqip2-b2184/H%E1%BA%A1nh-ph%C3%BAc---Gia-%C4%91%C3%ACnh-Podcast read less
EducationEducation

Episodes

Gia đình chồng khinh rẻ
6d ago
Gia đình chồng khinh rẻ
Quan niệm, hôn nhân cứ phải môn đăng hộ đối liệu có đúng hay không? Người phụ nữ trẻ đang rất băn khoăn khi sống trong sự lạnh nhạt của gia đình chồng. Bạn có cách gì để giúp cô ấy không? Em là một cô gái nông thôn ở một tỉnh thuộc đồng bằng Bắc bộ. Năm em lên 12, em trai em mới lên 7 thì bố em mất để lại mẹ và 2 chị em em côi cút. Mẹ 1 mình tần tảo sớm nắng chiều mưa hết việc đồng áng thì lại chạy chợ buôn bán lặt vặt để nuôi chị em em. Bà bảo, khổ mấy mẹ cũng chịu được nhưng các con phải ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ. Thương mẹ nên em và em trai đều cố gắng học. Hết cấp 3, em ra thành phố học đại học rồi ở lại để tìm kiếm cơ hội việc làm, bởi với ngành học của em có về quê thì cũng khó tìm được việc. Không có nhiều mối quan hệ, lại không phải dân ở đây nên cơ hội tìm được một công việc trong các cơ quan Nhà nước dường như đóng chặt với em. Loanh quanh mãi với những công việc chẳng đúng ngành nghề được đào tạo, rồi em cũng tìm được việc kế toán theo chuyên ngành mình học, đây là một công ty nhỏ mang tính chất gia đình. Ở đây, em được mọi người khen ngợi là chăm chỉ, chịu khó, tháng đi làm đầu tiên em đã được thưởng. Tuy nhiên, em vẫn cứ băn khoăn, lương ở đây không cao, chỉ 7 triệu đồng một tháng, kế toán ở công ty nhỏ, nghiệp vụ của em sẽ không được nâng cao, nên em cũng không có ý định ở lại lâu. Vừa đi làm, em vừa cố tìm một cơ hội tốt hơn cho mình ở 1 công ty nào đó.
Xử lý tình huống éo le: Chồng có con riêng
29-07-2024
Xử lý tình huống éo le: Chồng có con riêng
Rơi vào một hoàn cảnh thật khó xử, biết được chồng ngoại tình có con riêng, nay lại được đề nghị hãy nhận đứa bé ấy về nuôi dạy chăm sóc. Phải làm thế nào đây? Tôi năm nay 35 tuồi, chồng tôi hơn tôi 2 tuổi, chúng tôi có 2 con đủ nếp, đủ tẻ, gia đình hai bên cũng thuộc dạng khá giả. Chúng tôi đều có công việc ổn định, nên không phải lo lắng về kinh tế. Tôi được chồng rất yêu thương và chiều chuộng, thế nên có không ít bạn bè ghen tị với hạnh phúc tôi đang nắm giữ. Thế nhưng mọi thứ vốn là niềm tự hào ấy qua đi trong chớp mắt, khi tôi biết được chồng mình đã cặp kè với một cô gái khác. Niềm tự hào, lòng tin trong tôi sụp đổ, thay vào đó là sự thất vọng ê chề, đau đớn hơn khi tôi biết được không những ngoại tình mà chồng tôi và cô gái đó còn có với nhau một đứa con trai cũng đã hơn 1 tuổi. Thời gian sống bên nhau, chồng tôi chẳng có biểu hiện gì lạ, sinh hoạt của anh cũng không thay đổi bao nhiêu, anh vẫn yêu thương 2 con và chiều chuộng tôi hết mực, khiến tôi không một chút mảy may nghi ngờ. Mọi chuyện chỉ được phơi bày khi tình cờ tôi nhặt được một biên lai ngân hàng chuyển khá nhiều tiền của chồng tôi cho một cô gái mà chưa bao giờ tôi nghe tên. Tôi lựa lời dò hỏi chồng có chung vốn làm ăn với ai không? Anh trả lời là không. Sau ngày hôm đó tôi quyết định tự mở một "cuộc điều tra" và mọi thứ sáng tỏ khi điện thoại của chồng vẫn còn lưu một số tin nhắn qua lại của 2 người thông báo tình hình con cái. Bầu trời như sụp đổ trước mắt tôi. Tìm hiểu, tôi mới biết họ gặp nhau trong 1 lần chồng tôi đi công tác dài ngày ở trong Nam. Cô gái ấy đã từng lỡ dở trong hôn nhân. Họ qua lại với nhau khiến cô ấy có bầu. Khi chồng tôi đã về ngoài Bắc thì cô ấy vác bụng ra để tìm chồng tôi. Vì anh đã có gia đình nên cô ấy chấp nhận sống cạnh anh mà không đòi hỏi một danh phận nào cả. Và cứ thế họ qua lại cho đến bây giờ khi thằng bé đã được hơn 1 tuổi
Mình có phải là con của bố?
22-07-2024
Mình có phải là con của bố?
Hơn chục năm xa cách, giờ đoàn tụ, nhưng giữa cô bé với bố của mình dường như có một hố ngăn cách quá lớn. Câu chuyện cô gái gửi về chương trình "Bạn hãy nói với chúng tôi" của VOV2 có nội dung như sau: Em năm nay 17 tuổi, là chị cả trong nhà, dưới em còn 1 đứa em trai kém em 3 tuổi. Em sinh ra trong một gia đình có bố mẹ đều làm công nhân, cuộc sống không thiếu thốn nhưng cũng chẳng dư dả. Năm em 5 tuổi, bố em vào Nam làm việc trong Công ty liên doanh với nước ngoài. 1 năm sau, nghe nói công việc cũng dễ kiếm, tiền lương cũng cao hơn ở quê nên mẹ em cũng theo bố vào trong đó. Em ở với ông bà ngoại từ ấy. Thời gian dài đằng đẵng, chỉ có tết nhất, bố mẹ em mới về nhà dăm bữa nửa tháng rồi lại đi, để chúng em cho ông bà chăm sóc. Thời gian xa cách, mẹ em thì ngày nào cũng gọi điện hỏi thăm sức khỏe ông bà, hỏi han việc học tập của chị em em. Còn bố? số cuộc điện thoại gọi cho chúng em chỉ đếm trên đầu ngón tay, thời gian nói chuyện không bao giờ kéo dài 3 phút. Em thấy tủi thân vô cùng, luôn nghĩ bố không còn nhớ mình nữa, nhưng rồi lại tự an ủi rằng: do bố bận. Trong thời gian đó, em cũng rất buồn, tủi thân khi phải xa bố mẹ, nhưng sự động viên ấm áp của ông bà đã giúp em vượt qua, và cố gắng học tập thật tốt.
Con bất hiếu, mẹ đau lòng
08-07-2024
Con bất hiếu, mẹ đau lòng
Sinh con ra ai cũng mong con khôn lớn trưởng thành để có chỗ nương tựa khi về già. Mấy chục năm tần tảo nuôi con một mình để giờ đây, người phụ nữ ấy lại bị con gái và con rể đối xử tệ bạc. ửi thư về chương trình, người phụ nữ ấy giãi bày nỗi lòng của mình: Tôi có 3 người con, 2 trai 1 gái. Chồng tôi mất lúc con gái út được 2 tháng tuổi, một mình tôi tần tảo nuôi con. Đến nay, con gái út của tôi đã 30 tuổi, cũng đã lập gia đình, nhà chồng của con cách nhà chúng tôi 70km. Chồng con tôi từ ngay khi mới quen tôi đã phản đối kịch liệt vì đó không phải là người con tôi nương nhờ được. Thanh niên trai tráng không lo làm ăn, mà chỉ chơi bời lêu lổng, đặt 3 cái nhà của bố mẹ, anh chị. Tôi khuyên can đủ điều không được nên đành phải cho cưới, nhưng không có con đăng ký kết hôn và chuyển hộ khẩu sang bên đó. Đến nay, hai con đã có 1 cháu gái 8 tuổi nhưng vợ chồng suốt ngày đánh chửi nhau, không có nhà cửa. Tôi bàn với con gái về đây ở với tôi, rồi mẹ con vay mượn làm cái nhà cấp 4 trên mảnh đấy 120m2 tôi cho con nhưng chưa sang tên. Lúc làm nhà hơn 3 tháng, tôi một thân một mình lo lắng, còn con gái không phải mó tay vào việc gì, vẫn ở bên nhà chồng. Nhà cửa xong con chỉ việc xách vali về ở. Chồng nó thì không có 1 đồng cũng không dám mò về nhà tôi.
Con cái không chịu lập gia đình
01-07-2024
Con cái không chịu lập gia đình
Đã sắp bước vào độ tuổi xưa nay hiếm, nhưng người phụ nữ trong câu chuyện chúng ta vừa nghe vẫn cánh cánh bên lòng vì nỗi con cái chưa “thành gia lập thất”. Tôi năm nay 65 tuổi, chồng tôi 70 tuổi, sống ở một miền quê yên bình. Chúng tôi có với nhau 3 đứa con, đủ nếp, đủ tẻ. Cuộc sống ở nông thôn, làm nông nghiệp vô cùng vất vả, khó khăn, chúng tôi cũng chẳng giỏi tính toán, chỉ chịu khó, chăm chỉ và tiết kiệm nên cũng đã cố gắng nuôi dạy được 3 cháu ăn học đàng hoàng, có nghề nghiệp ổn định. Học theo bố mẹ, các cháu nhà tôi chi tiêu cũng đúng mực nên giờ đứa thì mua được đất, đứa mua được ô tô, đứa làm gần nhà thì cũng xây được nhà rộng rãi trên mảnh đất của chúng tôi. Đáng mừng hơn nữa, là các cháu sống với nhau rất tình cảm và đoàn kết, đứa nào cũng rất quan tâm đến bố mẹ. Nhưng, có một điều khiến tôi buồn vô hạn đó là đến tuổi này rồi mà chúng tôi cũng chưa có cháu để ẵm bồng. Hiện nay đứa bé nhất nhà tôi cũng đã 33 tuổi rồi mà cứ ỳ ra, không có đứa nào chịu lập gia đình riêng cả. Cứ mỗi lần được mời đi đám cưới hàng xóm, láng giềng hay con cái bạn bè thân thuộc là chúng tôi cảm thấy động lòng, trái tim đau nhói và cảm thấy thật xấu hổ. Thấy người ta được bế cháu, bận rộn đưa đón các cháu đi học là tôi thèm thuồng vô cùng rồi ước ao và tự hỏi: không biết đến bao giờ mình có cháu để trông và đưa cháu đi học (?).
Chị dâu em chồng
03-06-2024
Chị dâu em chồng
Phải làm thế nào để có cuộc sống thoải mái trong gia đình chồng khi có cô em chồng không biết điều, luôn chọc phá chị dâu là điều mà các cô dâu mới về nhà chồng vô cùng lo lắng. Vợ chồng em lấy nhau đã được hơn 3 năm thì cũng từng ấy thời gian em sống trong sự bức bối, khó chịu. Tất cả là do cô em chồng mang lại. Từ khi mới quen biết với chồng, em đã biết là anh ấy có một người em gái cũng chạc tuổi em và đã có công ăn việc làm tử tế. Em đã nghĩ: mình thật là may mắn, trong nhà có cô em chồng ngang tuổi thì sẽ có thêm một người bạn để cùng tâm sự, chia sẻ những câu chuyện trong gia đình và cuộc sống. Qua những lần về nhà anh chơi, em thấy cô ấy là người ăn mặc kiểu cách sành điệu, được bố mẹ và anh trai khá là cưng chiều. Cô ấy ít khi có nhà nên chúng em cũng chưa nói chuyện nhiều. Bố mẹ chồng em đều chưa tới 60 tuổi, sống khá hiện đại chứ không cổ hủ, lạc hậu như các cụ ngày xưa. Mẹ chồng em tâm lý và không chấp vặt, có gì em làm không đúng với cung cách của gia đình chồng bà đều chỉ bảo em rất nhẹ nhàng. Bố mẹ và chồng em đều rất thương em vì hiểu em lấy chồng, sang một môi trường sống khác nên nhiều khi buồn và tủi thân. Ngày đầu em bước chân về làm dâu, mẹ chồng cũng bảo em chồng: có gì thì chia sẻ giúp chị dâu và bảo em nếu cần tư vấn về gu ăn mặc thì nhờ em chồng chỉ dẫn thì cô ấy cười và buông ngay 1 câu: chị ý tuổi gì mà theo được con. Không khí trong gia đình đang vui vẻ nên em cũng chỉ nghĩ đó là 1 câu đùa của em chồng, nhưng về sau em mới biết: thật bụng cô ấy suy nghĩ như thế và luôn cho rằng em không xứng để đứng ngang hàng với cô ấy. Em đã nhận ra: những suy nghĩ mong muốn ban đầu của em về cô em chồng là hoàn toàn sai.
Chẳng lẽ vì sai lầm thời trẻ mà không được hạnh phúc?
27-05-2024
Chẳng lẽ vì sai lầm thời trẻ mà không được hạnh phúc?
Sai lầm mắc phải trong quá khứ liệu có thể là tiêu chuẩn đánh giá con người hiện tại? Chẳng lẽ chỉ vì sự nông nổi, bồng bột của tuổi trẻ mà người ta cứ mãi phải chịu sự dằn vặt, chẳng thể có được hạnh phúc? Tôi kết hôn cách đây 6 năm và đã có 2 con. Vợ chồng tôi cùng làm một công ty. Anh tán tỉnh tôi và dần dần, tôi yêu anh lúc nào không hay. Sau hơn 1 năm yêu đương, vào ngày sinh nhật tôi, anh ngỏ lời cầu hôn và tôi đồng ý. Đêm đó, chúng tôi đã quan hệ với nhau và đó cũng là lúc, anh biết tôi không còn trong trắng. Khi anh hỏi, tôi đã thú nhận với anh rằng khi còn học đại học, tôi đã yêu một người và sống thử với người đó. Anh có vẻ rất sốc và từ đó, tôi nhận thấy tình cảm anh dành cho tôi không được như trước, còn tôi vẫn rất yêu anh. Có những khi, tôi thấy anh thật lạnh nhạt nhưng tôi không dám nói gì, càng không dám chất vấn, bởi tôi đã không thể dành cho anh thứ quý giá nhất của người con gái. Tôi phát hiện mình có thai. Tôi thông báo chuyện đó cho anh. Tôi không dám tưởng tượng phản ứng của anh và đã chuẩn bị sẵn tâm lý để làm mẹ đơn thân nhưng anh lại nói sẽ về thưa chuyện với gia đình để 2 đứa làm đám cưới. Tôi như vỡ òa trong niềm hạnh phúc rằng mình sẽ là vợ của anh. Sau khi kết hôn, chúng tôi thường xuyên cãi nhau vì những chuyện rất nhỏ nhặt nhưng nguyên nhân chính vẫn là tôi đã đánh mất sự trong trắng từ khi còn học đại học. Tôi thấy có lỗi với anh, tôi ân hận vô cùng vì sao lại không giữ được cái ngàn vàng cho chồng. ...
Đừng nói lời cay nghiệt
13-05-2024
Đừng nói lời cay nghiệt
Cuộc sống không được như mong muốn khiến cho người vợ trẻ luôn cảm thấy bức bối và không ít lần nói lời chia tay với chồng, mặc dù trong lòng thì cô ấy vẫn còn rất yêu. Phải làm thế nào để cuộc hôn nhân của họ trở lại bình thường đây? Vợ chồng em quen nhau từ khi còn học đại học. Chồng em học khác khoa và trên em 2 khóa. Trong 1 buổi giao lưu câu lạc bộ sinh viên trong trường mà chúng em quen nhau. Anh ấy là sinh viên ngoại tỉnh, còn em thì là người thành phố. Sau khi em ra trường được 2 năm thì chúng em tổ chức lễ cưới. Ban đầu, bố mẹ em cũng không hài lòng về người mà em lựa chọn bởi bố mẹ lo hoàn cảnh sống của 2 gia đình khác nhau thì khó hòa nhập, sau rồi thấy anh ấy cũng là người biết điều, nhún nhường và có ý chí phấn đấu nên bố mẹ em cũng đồng ý cho chúng em đến với nhau. Từ khi ra trường, chồng em cũng kiếm được 1 công việc phù hợp với ngành học của anh ấy. Tuy nhiên, công việc cũng chỉ giúp anh ấy lo cho đời sống của bản thân, có 1 chút tiền biếu bố mẹ ở quê và dành dụm được 1 chút lo cho đám cưới, nhà thì vẫn phải đi ở thuê. Khi chúng em chuẩn bị cưới nhau, việc 2 đứa sẽ ở đâu đã khiến chúng em tranh cãi rất nhiều. Anh ấy bảo sẽ tìm 1 nhà trọ khác tiện nghi hơn khu trọ anh ấy đang ở, rồi từ từ 2 vợ chồng tích lũy để mua nhà, nhưng em thì lại có hướng khác. Nhà em chỉ có 2 anh em, anh trai em thì đang sinh sống ở nước ngoài. Trước đây, gia đình em ở trong 1 căn hộ của 1 khu tập thể cũ, mấy năm gần đây, nhờ có tiền anh trai em gửi về nên bố mẹ đã mua 1 căn chung cư cao cấp khác. Căn hộ kia, bố mẹ em vẫn cho thuê kiếm thêm tiền rau. Bố mẹ có ngỏ ý cho chúng em về đó ở nhưng chồng em lại không đồng ý. Anh ấy bảo, nhà của bố mẹ để bố mẹ cho thuê kiếm thêm, còn chúng em thì đi ở thuê chỗ khác. Em nói mãi, anh ấy cũng không chịu nghe, vậy là chúng em cãi cọ nhau rất nhiều về chuyện này. Bố mẹ em thì cho rằng anh ấy bướng, không biết nghe lời, rồi các cụ tự ái bảo rằng: kệ xác chúng mày, muốn ở đâu thì ở. Và em đã phải nhượng bộ trước sự cương quyết của anh ấy. Chúng em cưới nhau nhưng trong lòng ai cũng có chút lấn cấn. Bố mẹ em thương con gái nên cũng có lúc mặt nặng, mày nhẹ với con rể. Em thì quen sống đầy đủ tiện nghi, giờ về nhà trọ thiếu thốn nên cũng không thoải mái gì. Chồng em thì chưa lo lắng được đủ đầy cho vợ nên cũng áy náy không ít. ...
Cha mẹ sinh con trời sinh tính
06-05-2024
Cha mẹ sinh con trời sinh tính
Ngoài 60 tuổi lên chức ông nội rồi, nhưng người đàn ông này vẫn không hết lo lắng về tính khí thất thường của người con trai lớn xác. Vợ chồng tôi năm nay đã ngoài 60 tuổi đều là công nhân viên chức nghỉ hưu. Tuy đồng lương eo hẹp, xong nhờ sự chi tiêu căn cơ nên cuộc sống gia đình cũng tạm đủ trong điều kiện ăn tiêu, sinh hoạt hàng ngày ở đô thị loại I, trực thuộc một tỉnh trung du phía đông Bắc bộ. Chúng tôi sinh được 2 con, 1 trai, 1 gái, đều đã tốt nghiệp đại học hệ chính quy. Cả 2 cháu đều đã yên bề gia thất. Nếu chỉ nhìn vào những điều tôi vừa miêu tả, chắc rằng, ai cũng nghĩ: chúng tôi có một ngôi nhà đầm ấm và hạnh phúc. Song, điều đó đã không đến với gia đình tôi. Con gái lớn của tôi lấy chồng rồi vào Nam lập nghiệp, cuộc sống khá ổn định. Điều khiến vợ chồng tôi phiền lòng chính là từ đứa con trai. Từ bé cháu đã không học hành giỏi giang bằng con chị, hay chơi bời đua đòi với chúng bạn. Chúng tôi đã phải cố gắng theo sát, bảo ban, rèn giũa rất nhiều cháu mới đi vào con đường học hành. Tuy vậy, cháu cũng không đỗ được vào ngôi trường đại học mà chúng tôi mong muốn mà chỉ vào được ngôi trường thường thường mà thôi. Trong thời gian học tại trường, cháu thân thiết với 1 bạn gái cùng khoa. Năm học thứ 3, thứ 4, cháu thường đưa bạn về nhà tôi chơi, có khi ở lại qua đêm. Trường các cháu cách nhà chúng tôi chỉ hơn hai chục cây số. Thấy quan hệ của các cháu gần gũi như vậy, vợ chồng tôi lựa lời khuyên cháu là bạn bè nên giữ khoảng cách nhất định, khi học xong, ra trường, có công ăn việc làm ổn định, lúc đó hãy suy nghĩ đến việc hôn nhân. Thế nhưng, các cháu đã bỏ ngoài tai. Lúc nhận tấm bằng tốt nghiệp đại học cũng là lúc các cháu có bầu với nhau. ...
Nặng gánh nhà chồng
22-04-2024
Nặng gánh nhà chồng
Dù không phải là dâu trưởng nhưng làm dâu tròn 30 năm cũng là từng ấy năm, người phụ nữ trong câu chuyện nặng gánh trách nhiệm với gia đình chồng. Chẳng lẽ cứ mang gánh nặng ấy đến cuối đời? Liệu có ai chia sẻ với chị ấy chăng? Người phụ nữ hơn 50 tuổi viết thư về chương trình Bạn hãy nói với chúng tôi tâm sự về nỗi băn khoăn, lo lắng của mình: Tôi lấy chồng đã 30 năm. Chồng tôi có 1 người anh trai và một chị gái sinh đôi. Sau khi sinh bác cả được hơn 1 năm, mẹ chồng tôi lại có bầu và sinh đôi. Lúc đó, vì nhà nghèo, đông con, cuộc sống rất khó khăn, vất vả nên bố mẹ chồng gửi con cả cho ông bà nội nuôi hộ. Ông bà chăm sóc bác trưởng thành, lấy vợ cho bác và giao lại nhà cửa, tài sản cho bác. Nguyện vọng của ông bà là sau này bác sẽ thờ cúng ông bà, tổ tiên vì bác là cháu đích tôn. Tôi không biết trong thời gian nhờ ông bà nội nuôi con, bố mẹ chồng tôi đối xử với con như thế nào mà sau này, bác cả đối xử với bố mẹ rất tệ. Với các em bác cũng hờ hững. Khi bố chồng tôi bệnh nặng, anh chồng tôi không hề chăm sóc, thậm chí còn chẳng buồn đến thăm dù ở ngay gần nhà ông bà. Lúc bố chồng tôi hấp hối, chỉ mong gặp con cả một lần mà không được.....
Vợ chồng như "đôi đũa lệch"
15-04-2024
Vợ chồng như "đôi đũa lệch"
Từ xưa đến nay, ông bà ta khá xem trọng chuyện xứng đôi vừa lứa trong mối quan hệ vợ chồng. Bởi biết bao nhiêu câu chuyện “đôi đũa lệch” của vợ và chồng đã gây ra sự tan vỡ và ly tán đáng tiếc. Ở trong tình trạng chồng cao, vợ thấp, người phụ nữ viết thư về chương trình Bạn hãy nói với chúng tôi tâm sự về cuộc hôn nhân của mình: Tôi năm nay 35 tuổi. Chồng tôi hơn tôi 4 tuổi. Chúng tôi lấy nhau đã 10 năm và có 2 cô con gái. Cả 2 cháu đều ngoan ngoãn và xinh xắn. Chồng tôi là người đẹp trai, cao ráo, hoạt bát, khéo ăn khéo nói, giỏi ngoại giao. Còn tôi thì ngược lại. Tôi xuất thân từ nông thôn, ít nói, sống nội tâm, bản tính thật thà. Vì giao tiếp không khéo léo như thế nên tôi rất kém chuyện xã giao. Đã thế chồng tôi còn học cao hơn tôi. Chúng tôi gần như không có chuyện chung để nói. Chồng tôi là mối tình đầu của tôi nhưng tôi lại không phải là tình đầu của anh ấy. Trước khi yêu tôi, anh đã trải qua 1 vài mối tình, có lẽ những tình yêu đó đều sâu đậm. Chồng tôi là người sống tình cảm nên sau khi chia tay, anh ấy vẫn liên lạc, hỏi thăm những người cũ. Khi phát hiện chuyện này, tôi đã nói rằng tôi không hài lòng và rất buồn với cách cư xử như thế của anh. Anh đã xin lỗi tôi và nói sẽ không làm thế nữa. Có điều, ai biết được sau lưng tôi, anh có còn liên hệ gì với họ không?